NHẬP
HỒN LÀ THÁNH NHẬP HAY MA NHẬP ?
Đây là vấn đề có liên quan quan đến đức tin của người Kitô Hữu ,mong mọi người
tìm hiểu kĩ đễ tránh mắc phải sự lầm lạc này.
Gần đây tại khu vực Dầy Giây có một cậu bé khoảng 9 tuổi gây xôn xao tới mọi
người ,vì cậu bé tự nhận mình là Thánh Martin nhập vào và mỗi ngày có rất nhiều
người đứng xếp hàng để xin cậu bé đặt tay lên đầu để chữa bệnh ,nghe nói đã có
rất nhiều người đỡ bệnh hoặc hết bệnh.Câu chuyện này được kể lại bởi 1 người
phụ nữ mà vì sự tò mò nên cũng đã đến đó để xin cậu bé chữa bệnh(nhưng không
chịu để cậu bé đặt tay trên đầu mà chỉ để đặt trên vai).Vậy câu hỏi được đặt ra
,có phải là cậu bé được ông Thánh nhập vào,mà nếu không phải thì là ai?
Trước
khi trả lời câu hỏi trên chúng ta sẽ tìm hiểu xem ,ai là người có thể nhập hồn?
Theo Giáo lý Công giáo, Thiên Chúa dựng nên mỗi con người là một hữu thể gồm
linh hồn và thể xác, thành một nhân vị tự lập, tự chủ, có tự do, và bất khả xâm
phạm (inviolabilité) và bất khả thâm nhập (impénétrabilité). Bởi tính bất khả
xâm phạm và bất khả thâm nhập này, do Thiên Chúa Tạo Hóa đã qui định, không một
nhân vật nào được phép hay có khả năng xâm nhập vào nhân vật kia, nói đơn giản,
người này không thể nhập vào người kia được.Vậy nếu con người không có khả năng
cho nên không thể xâm nhập vào người khác, thì chỉ còn có thần linh – những hữu
thể thuần túy thiêng liêng, không có thể xác vật chất, vốn là một loài cao cấp
hơn, quyền thế hơn loài người – mới có khả năng xâm nhập vào con người được.
Thần Linh lại được chia làm 2 loại :
-Thần lành :Thiên Chúa, và các Thiên thần .
-Thần dữ : là Satan và ma quỉ phe nó…
1) Thần lành :
a.- Thiên Chúa, là Thần linh thuần túy, Người có nhập vào loài người không ?
Thiên Chúa đã dựng nên con người là một nhân vị có tự lập, tự chủ, và tự do,
bất khả xâm phạm và bất khả thâm nhập như trên kia đã nói, nên Người tôn trọng
những qui luật do chính Người đã lập ra, nếu Người vi phạm thì Người làm sao có
thể dạy loài người phải giữ ?
b.-
Các Thiên thần – tuy là thần linh – song đều tuân theo đường lối ấy của Thiên
Chúa.
Và
xin thêm, Đức Mẹ và các thánh, tuy không phải là thần linh, nhưng nay ở trên
Thiên đàng đã trở nên các Đấng thiêng liêng, cũng tuân theo đường lối của Thiên
Chúa.
Chúng ta có thể thấy rõ điều ấy trong Thánh Kinh, khi nghe các ngôn sứ thường
nói: “Thiên Chúa Giavê phán thế này…”. Hoặc “Lời Thiên Chúa đã xảy đến cho ngôn
sứ … như thế này…” (Giêrêmia 1.2,4; 2.1;3.1; Edêkien 3.16,22; 6.1; Hôsê 1.1,2;
v.v…). Tức là Thiên Chúa ban lời Người cho họ, rồi họ nói lại, truyền lại cho
dân chúng. Không bao giờ Người nhập vào vị tiên tri rồi dùng miệng vị tiên tri
mà tự xưng mình : “Ta là Giavê đây, Ta phán rằng…”.
Chúng
ta cũng còn có thể thấy rõ điều ấy trong những cuộc hiện ra của Chúa hay Đức
Mẹ. Các Ngài nói với họ, tỏ bày, hoặc cho họ thấy thị kiến điều nọ điều kia,
rồi xin họ truyền bá ra cho mọi người. Ví dụ: ở Lộ Đức, Đức Mẹ hiện ra và yêu
cầu cô bé Bênađêta, vốn là một cô bé nghèo và dốt nát, trong một ít ngày đến
hang đá nơi Người đang đứng. Cô bé có quyền nhận hay từ chối lời đề nghị ấy,
song thực tế cô đã nhận lời. Ở Fatima cũng vậy, Đức Mẹ hiện ra với ba trẻ
Lucia, Phanxicô và Jacinta và yêu cầu họ đến gặp Mẹ trong vòng 5 tháng, đúng
vào ngày 13. Nay ở Medjugorje (Bosnia-Herzegovina, Nam Tư cũ) cũng thế, Đức Mẹ
hiện ra với 6 thiếu niên nam nữ (tuổi từ 10 đến 16) và yêu cầu họ đến với Người
và nhận loan truyền các sứ điệp của Người.
Chúa
và Đức Mẹ luôn tôn trọng quyền tự chủ, tự do của các thị nhân. Các Đấng đối
diện với họ như một con người đứng trước một con người khác, và mời họ cộng
tác. Không bao giờ có chuyện xâm nhập vào trong mình họ.
Tắt
một lời, không bao giờ Chúa hay Thiên thần, Đức Mẹ hay các Thánh nhập vào một
người mà tự xưng bằng miệng người ấy rằng : “Ta là Giêsu, Ta dạy thế này…”; “Ta
là Đức Maria, Ta khuyên bảo con thế kia….” ; “Ta mặc khải những điều sẽ xảy
ra…”
2)
Thần dữ : Vậy nếu các thần lành không làm chuyện xâm nhập ấy, thì chỉ còn các
ác thần, Satan và ma quỉ mới làm bậy !
Mà
Satan và ma quỉ là giống nào ?
Xin
trả lời : Quỉ trước đây là thiên thần, những hữu thể thuần túy thiêng liêng –
tức là những thần linh – sáng láng quyền uy, là tạo vật Thiên Chúa đã dựng nên
cao hơn loài người một bậc ; nhưng đã do phản nghịch cùng Thiên Chúa mà phải
trở thành ác quỉ sa Hỏa ngục, sách Khải huyền đã đưa ra một gợi ý về chuyện ấy
: “Bấy giờ, có giao chiến trên trời : Thiên thần Mi-ca-en và các thiên thần của
Người giao chiến với Con Rồng (đỏ như lửa). Con Rồng cùng các thiên thần của nó
cũng giao chiến. Nhưng nó không đủ sức thắng được, và cả bọn không còn chỗ trên
trời nữa. Con Rồng bị tống ra, đó là Con Rắn xưa, mà người ta gọi là ma quỷ hay
Xa-tan, tên chuyên mê hoặc toàn thể thiên hạ ; nó bị tống xuống đất, và các
thiên thần của nó cũng bị tống xuống với nó.” (12.7-9 ; xem thêm 2 Pr 2.4 ;
Gioan 12.31; Luca 10.18)
Sau
khi đã phản nghịch với Thiên Chúa, Satan và ác quỉ quyết phá hoại chương trình
của Thiên Chúa, và đem lòng ghét ghen tìm mọi cách để giết và hủy diệt hạnh
phúc loài người, như Thánh Kinh đã chỉ rõ:
“Chính
vì quỷ dữ ganh tị mà cái chết đã xâm nhập thế gian.” (Khôn ngoan 2.24; Sáng thế
3.1-19).
Nó
bất kể qui luật bất khả xâm phạm và bất khả thâm nhập, bất kể tự do, tự chủ của
con người, – nghĩa là bất kể họ có muốn hay không muốn – cứ xâm nhập đại, lúc
thì tự dưng, lúc thì bằng các phương thế như bùa ngải của thầy bùa, thầy pháp,
phù thủy… Nó giống như tên trộm, tên cướp, bất kể luật gia cư bất khả xâm phạm,
cứ lẻn vào nhà người khác để lấy trộm đồ nọ vật kia.
Khi
xâm nhập vào người ta, nó thường khôn khéo không bao giờ tự nhận mình là Satan
hay ma quỉ, song mạo tên người nọ người kia, đức thánh nọ, bà chúa kia…, hay
giả làm thiên thần, có khi nó còn dám giả danh Chúa, Đức Mẹ, để cho người đời
đừng sợ và dễ tin nó ; nhiều khi nó còn nói ra những lời rất tốt lành, đạo đức,
khuyên đọc kinh, lần hạt v.v…, hoặc nó thi ân giáng phúc, làm những dấu thiêng
điềm lạ [v] khiến cho người ta nếu thiếu cảnh giác sẽ dễ bị xiêu lòng, bị phỉnh
gạt, tưởng nó là ngôn sứ của Thiên Chúa.
Thánh
Phaolô lật mặt nạ nó ra : “Lạ gì đâu ! Vì chính Xa-tan cũng đội lốt thiên thần
sáng láng !” (Thư 2 Corintô 11.14). Chúa Giêsu còn cảnh cáo cách mạnh mẽ : “Nó
đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên trong, nó là sói dữ tham mồi.”
(Matthêu 7.15).
Muốn
câu cá, chúng ta cũng thường che lưỡi câu sắc nhọn đen đủi đáng sợ bằng một mồi
thơm ngon để dử thính…
Linh
mục Gabriele Amorth, Nhà Trừ quỉ lừng danh của giáo phận Rôma, là vị Sáng Lập
và cũng là vị Chủ Tịch danh dự của Hiệp Hội Quốc Tế của Những Chuyên Gia Trừ
Quỷ (International Association of Exorcists), (cha đã thực hiện hơn 20.000 – có
nơi còn nói 70.000 – cuộc trừ quỉ trong suốt quãng đời 26 năm thi hành chức vụ
đó của cha - … Father Gabriele Amorth has carried out most of his 70,000
exorcisms over the past 26 years), trong cuốn “Nhà Trừ Quỉ Kể Truyện” (trang
38-39) cha dựa vào kinh nghiệm lâu đời lão luyện của cha mà viết cho ta biết
rằng :
“Ngoài
các thiên thần, không có thần lành nào khác nữa, và thần dữ thì chỉ có quỉ mà
thôi. Còn linh hồn những người chết, thì hai Công đồng của Giáo hội (Lyon và
Florence) đã nói cho chúng ta rằng ngay sau khi chết, họ đi thẳng vào thiên
đàng hoặc vào hỏa ngục hay luyện ngục. Như vậy, hồn người chết hiện diện trong
buổi lên đồng, hoặc hồn người chết nhập (xác) vào người sống để hành hạ họ thì
không là ai khác ngoài ma quỉ. Rất hiếm khi Thiên Chúa cho phép linh hồn (người
chết) trở về trần gian…”
Các biện pháp đề phòng :
1)
Sống trong ân nghĩa với Thiên Chúa.
2)
Trung kiên trong cầu nguyện, và siêng năng lãnh các Bí tích, và
3) Đừng làm điều gì để mở cửa lòng mình ra cho ma quỷ, nhất là
đừng làm việc gì có tính chất huyền bí cả. Không kể những việc mê tín dị đoan
như đi xem bói, xem số Tử vi, cầu cạnh thầy bùa thầy ngải v.v…, có ba việc
chính thuộc về công việc có tính chất huyền bí là : ma thuật, thông linh (giao
tiếp với âm hồn) và thờ Satan. Người nào tự nguyện làm những việc đó là tự đặt
mình vào hành động ngoại thường của ma quỷ.
Bài viết được viết lại dựa theo bài giảng của L.m. Phêrô Hoàng Minh Tuấn, CSsR.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét